Wednesday, August 21, 2013

Sợ và biết


Năm 1998, chúng tôi 7 người họp mặt ăn tất niên tại nhà riêng của một người trong số đó, món cuối cùng là món "truyền thống" : lẩu thập cẩm, và đương nhiên là phải có cái bếp ga mini. Mải nói chuyện nên không chú ý cái bếp ga đột nhiên bùng cháy, cả nhóm hoảng sợ ùa chạy tán loạn, riêng chủ nhà bình tĩnh với tay gạt nút ngắt bình ga mini, ngọn lửa nhanh chóng vụt tắt, mọi người hoàn hồn trở lại bàn, lúc này tay chủ nhà (đương nhiên là chủ cả cái bếp ga) cười chế nhạo mọi người:
"Tụi bay nhát quá, thấy tao không! không sợ như tui bay, chỉ cần gạt cái nút ngắt bình ga là xong, làm gì mà phải chạy "bỏ cả bạn hiền!" hà hà hà . . ."
Cả nhóm cảm thấy thẹn thùng, vài người ráng chống chế:
"Thấy sáng quá tưởng nổ điện!"
"Tưởng có ai đốt cái gì!"
"Thấy tụi này chạy, nên tao chạy theo!" . . . 
Riêng tôi thú thực:
"Tao chưa xài loại bếp này bao giờ!"
Phải vài năm sau tôi mới mua cái bếp ga mini này để xài trong nhà, nhưng nhờ lần "bỏ chạy" đó mà mấy lần đi ăn tiệc ở các nhà hàng có sử dụng loại bếp này và lại xảy ra tình trạng trên, thì chính tôi là người "bình tĩnh" với tay gạt cái nút ngắt bình ga, trước vẻ lo lắng của nhiều người. Bây giờ thì khá nhiều người "quen và biết", đến nỗi họ coi đó là sự bình thường của cái bếp ba mini.
Sợ vì chưa biết, nhưng khi biết thì sẽ biết mình nên sợ cái gì?, trả lời: "sợ cái chưa biết!"
Xin tham khảo câu truyện sau:
Bên hồ cá sấu, ba viên sĩ quan đang tranh cãi xem lính của ai dũng cảm hơn. Vị thứ nhất ra lệnh cho người lính của mình:
- Hãy bơi qua cái hồ này!

Anh lính ái ngại tuân lệnh và bơi thật nhanh qua hồ, thoát hiểm.
Chẳng mảy may ấn tượng, sĩ quan thứ hai hét lên với cấp dưới của mình:
- Nhảy xuống hồ và trụ lại đó 10 phút!
Mặc dù rất sợ nhưng anh lính cũng miễn cưỡng làm theo lệnh trên. Sau 10 phút đánh nhau với đàn cá sấu, anh ta may mắn lên được bờ.
Viên sĩ quan thứ ba lên tiếng với người lính của mình:
- Hãy nhảy xuống đi và chứng minh là anh dũng cảm hơn họ!
Người lính này tiến lên dằn từng tiếng vào mặt đám sĩ quan:
- Tôi có thể xuống hồ và giết sạch lũ cá sấu, nhưng đó là một mệnh lệnh ngu ngốc, một sự hy sinh vô nghĩa. Tôi - không - xuống!
Vị sĩ quan thứ ba mỉm cười trước sự ngạc nhiên của hai người kia:
- Tôi cho rằng anh ta mới thực sự là dũng cảm!


No comments:

Post a Comment