Thursday, August 29, 2013

Bạc bẽo tập hai

 
Còn bạc bẽo hơn nữa! không dừng ở đó, vài người "phản hồi" làm tôi phân vân cả ngày, nghĩ mãi thấy "họ" nói cũng phải, còn bạc bẽo nữa . . . và dài dài . . .  :
Một người phát biểu:
"Ai đời, mình mới dạy "nó" (chuyên ngành ...), mình có khen "nó" giỏi chuyên môn, thế mà ra trường "nó" được "giữ lại" (diện gia đình quen biết), và cất nhắc ngay chức vụ "quản lý", oái oăm thay, "nó" lại có chân trong ban giám khảo để đánh giá "trình độ giảng viên" và chính mình trở thành "nạn nhân" cho "nó" chấm điểm!"
"Chưa bằng tôi", một người khác lên tiếng, mọi người cùng hướng về người giảng viên tuổi "băm", vị này nói tiếp:
"Tôi dạy lớp tại chức,"ông" này cỡ trên 50 tuổi, lúc học "ông ta" rất "lịch sự"; "vâng vâng . . dạ dạ.. thầy . . ạ", sau đó "ông ta" ra trường lúc nào mình cũng không biết . . . lần nọ có việc làm giấy tờ nhà đất, lên Quận thì gặp ngay "ông ta", phụ trách ngay "cửa ải" ông ta quản lý, lúc đầu ông ta còn nhớ gọi tôi là thầy, sau đó giấy tờ tôi thiếu tùm lum, phải lên xuống bổ sung đến ba bốn bận, lần cuối cùng ông nói với tôi: giấy tờ "mày" chẳng ra làm sao cả. Có thể giấy tờ nhà đất của tôi không hợp lệ, nhưng đau nhất ông ta gọi tôi là "mày" như lúc này ông ta nghĩ là ông đáng tuổi "cha chú"! Sao lúc tôi dạy ông ta, thì cũng gọi tôi là "mày" cho tiện luôn đi."
Còn vài người nữa muốn phát biểu, tôi đành phải "trấn an":
"Thôi thôi, đó là "rủi ro" nghề nghiệp, chung quy mình không sai trái là được rồi, người nào có lỗi thì người đó phải chịu "trách nhiệm", hơi sức đâu mà "rầu"".
Thấy nguyên do cũng vì mình khơi ra, tôi tình nguyện đãi mọi người một bữa "ăn trưa" giải "sầu".

No comments:

Post a Comment