Wednesday, February 10, 2021

 Sáng 30 tết rồi, việc "nhà" làm mãi không bao giờ xong! thôi chẳng "cầu toàn" làm chi, được thế nào hay thế đó! Ngồi nghỉ mệt chợt "ngẫm" thế thái nhân tình nên quyết viết vài dòng . . .:

Thế thái nhân tình

Người xưa đã răn dạy rằng:

- Thương người như thể thương thân,

Nhưng rồi lại lời cảnh báo:

- Cứu vật, vật trả ơn,

cứu nhân, nhân trả oán.

Tuy thế cổ nhân vẫn an ủi:

- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây.

Vẫn ngờ ngợ đâu đó:

- Ăn cháo đá bát, vắt chanh bỏ vỏ.

Rồi lại đấu dịu vu vơ:

- Ăn cây nào thì rào cây đó.

( cái này con hơn ăn cướp!)

 . . . .

Bấy nhiêu là tạm đủ!

Biết sao chiều đủ lòng người!

Tại ta ích kỷ hay tại người tham lam,

Quy luật của đồng lần còn kia,

Liệu trời đất xoay vần có còn tới ta!

- "Tay làm hàm nhai" cũng không xong,

Thời nay: ăn cây nào thì "cào" cây nấy!

Làm sao chịu nổi: "thế thái nhân tình" đây!?


Tuesday, February 9, 2021

 Hôm nay là 29 âm lịch năm Canh Tý, ngày kia là mùng 1 tết năm Tân Sửu rồi! tính tự sự bằng văn xuôi thì cảm thấy giống như bản tự kiểm quá nên đành phải dùng vài dòng văn vần (đôi khi chẳng thấy vần chỗ nào!) để tự cảm xem thế nào:

Tự sự cuối năm Canh Tý (2020)

Khắc này là sáu mươi ba tuổi "tây",

Ngày kia đã là sáu mươi tư tuổi "ta".

Hưu trí nay đã ba niên,

Ở nhà rửa chén, lau nhà, giặt ủi!

Thiết bị điện nước trong nhà hư quanh năm,

Thợ thầy đừng hòng xía vô!

Ra tay một loáng chẳng tốn xu nào.

Lầm lũ cứ thế ngày qua ngày,

Tự thưởng hằng chiều vài lon bia.

Tri kỷ tìm tới góp thêm mồi!

Anh em xa gần chẳng bỏ qua!

Ồn ào bia rượu cũng chẳng sao.

Say qua một đêm là quên hết!

Việc "nhà" chẳng thể nào chểnh mảng,

Việc "nước"luôn bền lòng yêu!

"Ăn cây nào thì rào cây nấy",

Ai mà léng phéng phải chừa tôi ra!