Tuesday, April 30, 2013

Dạy con

Khi những đứa bé trở nên hỗn hào, có những ứng xử sai lệch . . . thì phụ huynh quy cho nhà trường (trong đó có thầy cô giáo) đã không hoàn thành nhiệm vụ giáo dục con em họ!
Bản thân chúng cũng trách móc thầy cô (nhà trường - Bộ Giáo Dục) dạy những cái chúng bảo chúng không cần thiết . . .!
Tôi đến chơi nhà thằng em họ thấy đứa con của nó có thái độ y như vậy, định "lên lớp" thằng cháu vài lời giáo huấn thì thằng em họ nói ngay với tôi:
"Anh ơi! con ai nấy dạy, tụi em dạy nó được mà! anh em mình lo "chuyên môn" lai rai tới tối!
Xem qua tích xưa:
Tào Tháo sinh ra tại huyện Tiêu, nước Bái trong gia đình giàu có, từ bé là người rất thông minh, ít để ý đến cái nhỏ, tính tình phóng đãng nhưng rất ham đọc sách, đặc biệt là binh thư,là người có quyền biến, nhiều mưu mẹo. Người chú ruột thấy Tào Tháo như vậy thường mách với Tào Tung về các việc làm của cháu. Tào Tháo biết vậy nghĩ cách, một lần giả bị trúng gió ngã lăn ra. Người chú chạy đi gọi Tào Tung, nhưng khi thấy cha đến thì Tào Tháo lại tươi tỉnh như bình thường. Tào Tung hỏi nguyên do, Tào Tháo nói rằng:
"Vì chú không thích con nên bày đặt điều xấu thôi"

-Do đó Tào Tung không tin lời người chú mách tội của Tào Tháo nữa.


-Về điểm này, Mao Tôn Cương khi bình Tam Quốc Diễn Nghĩa cho rằng Tào Tháo "từ nhỏ đã gian xảo cơ mưu", còn Nguyễn Tử Quang trong Tam Quốc bình giảng lại cho rằng: khuyết điểm cũng do ông chú của Tào Tháo vốn có thành kiến không tốt và ít tình cảm với cháu; nếu thấy cháu ngã mà ông chú bế ngay lên mang vào nhà gặp cha thì Tào Tháo không có cách gì lừa cha dối chú được.

Monday, April 29, 2013

Lời chúc

Tôi có một đứa cháu trai ngang tuổi với ái nữ ở nhà, lúc còn học lớp 5 do bên nhà thường dắt cháu đi ăn quá nhiều đám nên đã nghe rất nhiều câu chúc, nhất là các đám cưới.
Năm đó trong tiệc sinh nhật tôi, hầu như thành viên trong gia đình đều đông đủ và mỗi người lần lượt đến chúc tôi những lời chúc tốt đẹp nhất!
Đợi mọi người chúc xong đứa cháu trai mạnh dạn đứng trước mặt tôi khoanh tay lễ phép chúc:
"Sinh nhật dượng con xin chúc dượng trong năm được RĂNG LONG ĐẦU BẠC!"
Có lẽ đây là một câu chúc làm mọi người vui nhất trong buổi tiệc đó và cười to nhất, dài nhất mà mọi người có thể, đương nhiên có cả tôi!

Lại một bản nhạc buồn

Sunday, April 28, 2013

Hối hận

Đầu tiên là thằng bé chuyên nghịch ngợm nhất trong xóm bị té gãy tay phải bó bột (do leo hàng rào hái trộm trái cây), mọi người tỏ ra hoan hỉ nhủ thầm "đáng lắm, cho chừa tới già!", nhưng rồi cũng lần lượt ghé qua ủy lạo gia đình thằng bé, tận chứng kiến gia cảnh thằng bé quá bi đát, bao nhiêu sự bực tức thằng bé trước đây của mọi người đều tan biến và biến thành sự thương hại xen lẫn sự hối hận!
Bà hàng xóm rất khó tính (không biết bao nhiêu sự việc mà kể) nhất là khi nhà bà ta mở Công ty, "đài" phát của bà liên tục từ sáng đến tối, mọi người đành nín nhịn cho xong!, cho đến mấy tháng gần đây công việc của Công ty bà ngưng trệ nên "đài" phát cũng tắt! mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi thấy nhà bà ta treo bảng bán nhà thì mọi người trong xóm cảm thấy tôi nghiệp xen lẫn sự hối hận!
Còn nhà ông thợ cơ khí thì cũng thế, lúc đắt khách thì cả xóm bị "tra tấn" bằng tiếng động của sắt thép cộng với điện bị chập chờn do cái máy hàn "hiện đại" (hại điện) của nhà ông ta. Nhưng gần đây hết hàng cửa tiệm  đóng cửa, trả lại sự yên tĩnh cho cả xóm nhưng lúc này mọi người trong xóm lại dâng lên nỗi buồn cho một gia cảnh đang lâm vào thế khó và xen lẫn sự hối hận!

Câu đố hay câu hỏi?

Trong nơi làm việc mọi người thường trao đổi qua lại về nghiệp vụ chuyên môn và đôi khi kể cả những kỹ năng xử lý trong cuộc sống, có qua có lại, đôi khi có vấn đề có nhiều "bí quyết" thì thường phải trả "lễ" là một chầu nhậu!
Có một tay "trùm sò", thay vì vấn đề ông ta muốn biết thì phải lên tiếng hỏi mọi người xem ai trả lời được không (thường là vấn đề hóc búa), nhưng ông ta lại cắc cớ nói với mọi người:
"Tôi đố mọi người ai trả lời được việc này: . . . . . . ."
Vì nghĩ là câu đố nên mọi người tranh nhau trả lời (thường để chứng minh rằng câu đố này mình đã từng biết!), thế là bất luận vấn đề nào khó hay dễ dàng thì tay này đều thoát khỏi khao nhậu.
Nhưng đi đêm có ngày gặp ma! vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn! Lần đó cũng bổn cũ soạn lại, ngay khi tay này vừa nói ra "câu đố", thì đã có một người đặt câu hỏi lại cho tay đó:
"Trước khi trả lời ông thì tôi hỏi thực rằng: ông đang đố tụi tôi hay là ông đang hỏi!? Nói gọn lại đây là câu đố hay là câu hỏi?"
Tay này nói cứng:
"Tôi ra câu đố đó!"
Ông này liền "tố" tiếp:
"Tôi đại diện mọi người ở đây chịu thua, vậy xin ông trả lời giùm rồi chiều nay chúng tôi đãi ông một chầu!"
Bị bắt "đúng mạch" tay này đành dùng kế thứ 36 trong binh pháp Tôn Tử (đào tẩu vi thượng sách).