Saturday, April 13, 2013

 

Kinh nghiệm

Khoảng 9 giờ sáng ngày 30 tết (khoảng năm 1991-1993 gì đó) tôi đang dọn dẹp nhà chuẩn bị để cúng trưa "đón Ông Bà về ăn tết" thì một "đồng nghiệp" nhỏ tuổi đến mang theo một cái giỏ lác (giỏ đệm) trong đó đựng một cái máy Cassette JVC 2 hộc băng mà đã được tháo "banh" ra hết!
Tay này nói: "Nó hư phần cơ, Em tháo ra từ tối hôm qua sau đó không biết làm sao mà ráp lại được để trả cho khách! Anh cứu Em với!"
Vì là chuyện nghề nghiệp tôi đành phải gác việc nhà lại rồi bảo cậu ta: "tôi ráng làm nhưng tối đa đến 4 giờ chiều thì qua lấy cho dù được hay không vì còn phải chuẩn bị nhà cửa đón Tết nữa, vậy nha!"
Thế là tôi tiến hành lắp ráp một cái máy khá lạ (máy này thuộc dạng quà biếu từ nước ngoài gởi về) mà tôi không phải là người tháo ra!
Một chút may mắn, một chút sự cố gắng và một chút kinh nghiệm, khoảng 1 giờ rưỡi trưa tôi đã hoàn thành ráp xong mà máy lại chạy tốt luôn.
Đúng 4 giờ chiều cậu ta qua lấy, tôi vừa đưa máy vừa nói:
 "Lần sau đừng làm thế nữa nha, may mà tôi ráng sức".
Cậu ta trả lời tỉnh bơ:
 "Em biết, chỉ có Anh chịu làm là làm được thôi!"
 Rồi cậu ta còn tuyên bố: 
"Ai làm hoài một việc gì đó thì thế nào nó cũng xong thôi!"
Về lô-gíc thì câu nói không sai, nhưng với 1 người ít kinh nghiệm thì không thể làm xong trong chừng đó thời gian được (bằng chứng là chính cậu ta đã không làm được). Từ câu nói đó ta có thể phát biểu:

"Nếu có đủ thời gian thì mọi người đều trở nên Tỉ Tỉ Tỉ . . .Phú rồi" (10 năm chưa được thì 50, 100, 200 . . . năm là được)


No comments:

Post a Comment