Thursday, August 29, 2013

Không nhận quà


Tâm lý đa phần khi bị mắng, chửi, chê, trách. . . . đúng hay sai chưa rõ, nhưng thống kê cho thấy phản ứng nhiều nhất là: phân trần, giải thích . . .(áp dụng cho người "phê bình" là người "cấp trên"), kế tiếp là nhóm "phản kháng" mạnh mẽ (khi chưa phân định được "vai vế" - ngang cơ), và ngược lại còn chê, trách người "phê bình".
Trường hợp đầu không phải bận tâm nhiều, vì nếu có bị trách móc oan, thì "ráng" nhịn một chút thì cũng "chẳng chết thằng tây nào"! . . .
Trường hợp sau, thực ra cũng "đâu đó" được "bàn" trong các bài trước, nhưng hôm nay "thử" bắt chước cách hành sử của Đức Phật xem như thế nào, chuyện là:
Một lần khác Phật đi giáo hóa vùng theo một giáo phái khác, các tu sĩ giáo phái này thấy đệ tử của mình theo Phật nhiều quá, nên ra đón đường Phật chửi. Phật vẫn thong thả đi, họ đi theo sau chửi. Thấy Phật thản nhiên làm thinh, họ tức, chận Phật lại hỏi:
- Ông có điếc không?
- Ta không điếc.
- Ông không điếc tại sao không nghe tôi chửi?
- Này quý vị, nếu nhà ông có đám tiệc, thân nhân tới dự, mãn tiệc họ ra về, ông lấy quà tặng, họ không nhận thì quà ấy về ai?
- Quà ấy về tôi chứ ai.
- Cũng vậy, ông chửi ta, ta không nhận thì thôi. 
Qua đó, lúc này áp dụng câu "im lặng là vàng" là hay nhất. Thử một lần xem sao!

No comments:

Post a Comment