Monday, August 26, 2013

Có cảm giác và có cá tính

 
Có lần ngồi trên xe hơi chung với vài người cùng đơn vị mà người lái xe cũng là đồng nghiệp (dân điên nặng), "tay" này chạy thế nào mà mấy người trên xe "khen":
"Ôi bác tài chạy xe "có cảm giác" quá!" và mọi người tỏ vẻ phấn kích! . . . .
. . . ngồi lai rai với nhau sau chuyến đi, hỏi thăm nhau về các "đệ tử" ở nhà, mọi người lại khoe:
"Ôi con tôi nó có "cá tính" lắm! và mọi người rất tự hào! . . . .
Vậy đó từ ngữ ngày nay đã được "nâng cấp" rất nhiều:
Khi nói "có cảm giác" trên xe thì có nghĩa là: tài xế mà vô số nào (số sàn) là mọi người sẽ biết ngay, vì nó sẽ làm mọi người "bật ngửa" khi bác tài lên số cao và nhấn ga, còn khi mọi người "chúi nhủi" khi bác tài trả về số thấp và đồng thời đạp thắng, nếu mọi người nghiêng về phía phải thì là bác tài đang quẹo về bên trái, ngược lại mọi người có thể suy ra được.
Khi nói đứa bé "có cá tính" thì có nghĩa là: "nó" lại nghịch ngợm một "trò" mới "không đụng hàng", cho dù các thành viên trong nhà có phải chịu mọi "hậu quả khủng khiếp" . . . .
Xem ra các quan niệm xưa cũ có khuynh hướng nghịch đảo với sự phát triển và hội nhập của ngày nay.
Xin đọc mẩu chuyện sau:
Một chú bé đang cố gắng kiễng chân với núm chuông trên một cánh cửa lớn. Người cảnh sát đi ngang qua bèn bế nó lên cho tới nút bấm. Sau mấy hồi chuông dài, viên đội âu yếm hỏi:
- Nào, chúng ta còn phải làm gì nữa không, bé con?
Chú quỷ nhỏ khoái chí cười nắc nẻ, giục "đồng bọn”:
- Bây giờ bọn mình phải chạy thôi!

No comments:

Post a Comment