Wednesday, September 4, 2013

Tự điều tiết


Chỉ mua một gói xôi cho bữa sáng, mà có người phải "chạy" gần 3 km để đến nơi người ta bu quanh một gánh hàng xôi trên vỉa hè, sau một hồi chờ đợi khá lâu mới mua được một gói "như ý".
Bằng "mọi giá" người ta phải "tìm cách" gởi con vào các trường "như ý".
Cũng vậy, người ta sẵn sàng để "an cư" tại một nơi chật hẹp, phức tạp tại gần "trung tâm" thành phố, bằng số tiền để có một cơ ngơi thoải mái nhưng cách xa "trung tâm" hơn 15 km.
Tôi có người em cột chèo (cọc chèo) hay rủ tôi đi tắm biển, nhưng rất mâu thuẫn là khi chọn bãi tắm thì "hắn ta" nói:
"Phải tìm bãi nào càng đông người "tắm" thì mới vui!"
Vui đâu chưa thấy, mà thấy rất xô bồ, theo luật "cung, cầu", nên đồ ăn tại đây vừa mắc, vừa khan hiếm và "ghê nữa" lại không "an toàn", bằng chứng đã một lần, cô vợ "hắn ta" (em gái vợ tôi) mới ăn xong con ghẹ chưa đầy nửa tiếng là phải chở đi cấp cứu - do ngộ độc thực phẩm.
Kể ra mỗi người mỗi tính, mỗi quan niệm khác nhau, chẳng chê trách ai được, duy có một điều, khi "hữu sự" xảy ra thì xin mọi người đừng "oán trách" gì nhau, đã có lần tôi có nhắc đến:
  • Thấy quán phở đông người, mà vẫn ráng chen vô, chờ đợi "cực khổ" để sau đó "được" ngồi vào bàn và "thưởng thức" tô phở trong khi xung quanh đã có vài người vừa đứng chờ vừa nhìn "bạn" ăn để "tranh thủ" một chỗ ngồi! (có khi "ta" cảm thấy hạnh phúc nhân đôi khi đang được ăn ngon mà lại có người sốt ruột vừa đứng chờ "ta" ăn lại thêm thèm nhỏ dãi - nhưng đừng nhỏ vô tô "ta" đang ăn)
  • Đường xá thì luôn kẹt xe (có lúc "kẹt cả người"), nguyên do thì chính những người "tham gia" đều biết, vậy không thể trách móc được ai, lại càng không thể trách cứ "nhà nước" hay cụ thể "bộ này, bộ kia", chính chúng ta được tự do lựa chọn nơi cư trú, nơi làm việc, nơi học hành, vui chơi giải trí . . . . 
  •  . . . . . 
Có thể "đổ thừa" là "hoàn cảnh" cũng là hợp lý, sao cho lúc "về hưu" thì cảm cảnh của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm qua bài Cảnh Nhàn:
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào

Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
Rượu đến gốc cây, ta sẽ nhắp
Nhìn xem phú quý, tựa chiêm bao


No comments:

Post a Comment