Tuesday, August 19, 2014

Tri ân


Một thầy giáo trong Khoa tôi cách nay ít lâu đang đi xe ngoài đường, "đột nhiên" một sợi cáp điện (cáp viễn thông) rơi ngay trước mặt máng ngay vô cổ làm thầy này té ngay xuống đất, một chiếc xe buýt trờ tới và lách ra kịp . . . . .khi thầy này kể lại thì mọi người trong Khoa ban đầu hơi kinh ngạc xen lẫn hồi hộp . . . .nhưng liền sau đó mọi người đều xem "đó" như chuyện đùa (vui!).
Mới đây một phụ nữ bị cây đổ và đè trúng người gây tử vong thật "đau đớn" vô cùng . . . . . .đang sống đó mà chỉ trong "tích tắc" đã trở thành người "thiên cổ", để lại bao luyến tiếc cho những người thân . . . . .
 . . . . . lại chuyện một đứa bé 5 tuổi té từ tầng 15 rơi xuống đất và tử vong khi không có người nhà trông giữ!!!
Cuộc sống "rất đáng quý" nhưng "đôi khi" tưởng quá mong manh như để "thử lòng" con người với nhau . . . .
Đa phần những người phạm tôi "giết người" khi ra tòa thì "luôn" là những ăn năn "muộn màng", "xin lỗi" để làm được gì nữa!!!
Từng người "vĩnh viễn ra đi", ít nhiều đều để lại cho chúng ta những "bài học" . . . . .chúng ta sẽ luôn "thầm" cám ơn và tưởng nhớ "họ" (cho dù "họ" bất luận là ai) . . . .để trước mắt ta mọi chuyện xảy ra như chỉ là những chuyện "đùa" mà thôi!


No comments:

Post a Comment