Sunday, October 27, 2013

Hệ quả


Nước mình còn "phong kiến" chăng!?
"Phủ thì bênh phủ, huyện thời bênh huyện",
Ngay cả mấy ông có học hàm, học vị, rồi cũng bênh nhau "chằm chặp", tôi còn nhớ lúc trường còn là cao đẳng, mấy vị tiến sĩ trường tôi còn "khiêm nhường" tự nhận: "chúng tôi chỉ là tiến sĩ giấy ấy mà", thế mà khi trường nâng cấp thành đại học, thì ngay lập tức các vị tỏ ra "nghiêm nghị", "trang trọng" và như có cả vẻ "hình sự" nữa . . .lúc này ai mà "bắt chuyện", nếu không đúng "chủ đề" thì "mặt lạnh như tiền" ( không đúng chủ đề là về chuyên môn đấy, nhưng chuyên môn thì lại là điều "cấm kị"), nhưng "bàn" về chính sách, bổng lộc của nhà nước thì các vị nói "làu làu" không dứt, bao nhiêu tiêu chuẩn mà nhà nước "lỡ" có ban hành, thì đều được đem ra phân tích và yêu cầu nhà trường phải "giải quyết ngay", phải giữ cái chất "xám" mà chỉ cách đó vài tháng chính các vị tự nhận là "hư vô" như cái bằng tiến sĩ bằng giấy đó!
Người cha làm "lớn" (chức này chức nọ), con ở nhà đi ăn trộm, ăn cướp . .thậm chí "giết người", thế mà ông bạn hàng xóm làm tổ phó an ninh qua an ủi:
" Con làm thì con nó chịu, ông hơi đâu mà lo, không lẽ ông bỏ mẹ con tụi nó mà đi lấy vợ mới, ông cứ về nhà và vẫn làm chủ cái gia đình ấy, có thằng nào dám động đến ông, đồ nít ranh!".
Mà cần "phong kiến" thì có phong kiến:  vậy thì hãy "Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ" trước đi đã.
Nhà thì "nói chẳng ai thèm nghe", bản thân thì "chẳng ra gì" mà đòi trị  . . .ôi nghe sao xa vời quá!
Lỗi tại đâu!? Chung quy do giáo dục cả: nhà trường dạy thiếu "cái văn hóa", mà "cái văn hóa" đã thể hiện ngay từ những lớp "đầu tiên" là cha mẹ phải lo :chạy trường".

No comments:

Post a Comment