Monday, May 5, 2014

Yêu



Duyên mộng xưa nay chỉ là mơ,
Mộng mơ vun đắp lâu đài yêu.
Tô thắm bầu trời cùng biển xanh,
Đường hoa bướm lượn, ong tỏ lối.
Canh năm choàng tỉnh giấc mộng yêu.

Người mơ trong mộng là em đó,
Nhu mì hiền thục lại đoan trang.
Đã bao lần hẹn chẳng dám sai.
Em trai luôn là người giám sát,
Khoảng cách đôi ta như giấc mộng.

Tương tư nhiều đêm không ngủ được,
Hình bóng em sao mờ nhạt quá.
Vật vờ mong tìm một giấc mơ,
Đành tìm cơn ngủ qua liều thuốc,
Chỉ thấy giấc mộng không có em!

Người yêu nay tuy đang đứng đó,
Cho dù em trai lảng tránh xa.
Vẫn nhớ người yêu trong mộng mị,
Ai biết vì yêu nên phát điên.
Điên nên chỉ biết người trong mơ!


No comments:

Post a Comment