Saturday, May 24, 2014

Đừng thề!


Mưa đến chậm, cây đành khô chết,
Là sinh vật không óc, không tim.
Làm con người tức cảnh sinh buồn,
Hỏi cây kia có sầu lắm không?

Hai chậu mai, nay còn một cội!
Trời xanh già, giở thói ghen tương.
Mai vàng nở rộ mời ong bướm,
Mây mà tới, trời thời mất xanh.

Tri kỷ bao năm thì xa cách?
Xưa nay mấy ai tròn lời nguyền,
Tại trời, tại người hay tại ai?
Lời thề ai thốt dưới cội mai!

Vì lời này mà cây phải chết!
Giá đừng thề, trời đâu phải ghen,
Tri kỷ nhìn nhau là tri kỷ,
Mưa thuận gió hòa, có thế thôi!

No comments:

Post a Comment