Wednesday, May 14, 2014

Kiếp nhân sinh

( Nhân ngày Phật Đản, Phật lịch 2558, trích từ A blog by Sư Tịnh Giới )
Ta sinh ra thân hình trần trụi,
Cất tiếng oa ta khóc chào đời, giọt lệ đời cay đắng gian nan
Cớ sao còn khóc tiếng thương đau
Nơi hư vô ta đến kiếp này, để làm gì trong cõi nhân sinh
Mẹ cưu mang tháng ngày cực nhọc, dạy ta lời khôn dại dại khôn
Trong nhân gian có gì hấp dẫn, chỉ thấy tòan thù hận khổ đau
Nhưng sao ta dại khờ chấp nhận, linh hồn này vay mượn  từ đâu
Mẹ cũng già, cha cũng ra đi,
Bạn bè rồi hờ hững chia ly
Cưu mang chi tháng ngày lận đận
Một kiếp người sinh ký tử quy
Rồi cũng già ta cũng ra đi
Để lại gì trong phút chia ly
Cho nhân gian vay từng giọt lệ
Khóc cho người một kiếp nhân sinh
Ta sinh ra không gì che đậy
Ta về nguồn không đậy không che
Tay không mang bạc tiền danh vọng
Cũng chẳng còn vương vấn lợi danh
Trên dương gian chẳng gì hấp dẫn, sao con người cứ vẫn đắm say
Mơ công danh, bạc tiền, danh vọng, cho linh hồn tơi tả đắng cay.


No comments:

Post a Comment