Saturday, May 31, 2014

Tình thiên thu


Thế gian xưa nay vô thường;
Vẫn biết vô thường mà vẫn đi tìm.
Biết tìm có được hay không!
Dù cho tìm được, có bền được chăng!

Tìm chi một nửa còn lại,
Người đến rồi đi, có ở mãi đâu.
Hoa nào không hương không sắc,
Bướm ong nào không mê mải đi tìm.

Tâm kia có vững mãi không!
Một đóa hoa vô thường chợt ẩn hiện.
Một kho tàng vừa tìm được,
Tuột khỏi tay, giữ mãi cũng không xong.

Biết vô thường, phải vô thường!
Thấy vô thường, ắt sẽ phải đổi thay.
Làm sao diệt được vô thường?
Để tình ta sống mãi với thiên thu!



No comments:

Post a Comment