Thursday, January 9, 2014

Đường còn dài . . .


Hồ Hoàng My 19 tuổi, sinh tại Moskva, lớn lên tại Nga, Ukraina và Việt Nam. Năm 14 tuổi theo gia đình sang Mỹ. My tốt nghiệp PTTH Galileo Acad. Dưới đây là bài viết của My.
"Hồi bé, tôi hư lắm.  Tôi ăn trộm, tôi nói dối, tôi cướp quà của anh tôi. Tôi bép xép, tôi làm đủ mọi thứ. Tôi đanh đá, bắt nạt các bạn hồi mẫu giáo. Chửi nhau có, ủn nhau có. Tôi còn dọa bố mẹ húc đầu vào tường nếu không có được cái tôi muốn.
Bây giờ nghĩ lại, tôi không biết có phải xã hội đã khiến tôi trở thành con người như thế hay sinh ra đã vậy. Dù gì đi nữa thì tôi bây giờ khác rồi.
Từ khi sang Mỹ, tôi tốt bụng hẳn lên. Nếu ai hỏi điều tốt lành duy nhất nước Mỹ mang lại cho tôi là gì, thì tôi sẽ nói đó là một cái Tôi tốt hơn.
Ở một xã hội giàu có văn minh, tôi chẳng có áp lực gì mà phải xấu. Tôi chẳng ganh ghét kỳ thị với ai. Bánh mỳ nhìn đâu cũng có, không đến lượt tôi giành giật với người ngoài.
Người ta nói, đừng so sánh sự rộng lượng của người giàu với của người nghèo. Vậy nhưng nếu bắt buộc, thì người giàu chắc sẽ thắng.
Ngược lại với các câu truyện dân gian người giàu ác, người nghèo hiền, ở Mỹ, nhiều người giàu trên thực tế rộng lượng hơn, tốt bụng và nhân đạo hơn, không phải vì họ có nhiều gia sản, mà là bởi họ có học, hiểu biết và ổn định hơn.
Tôi cũng thế, hiền hẳn ra. Chẳng giàu có gì hơn ai, nhưng tôi được nuôi lớn trong môi trường tốt đẹp, khiến tâm hồn tôi được du hành một chặng đường dài.
Khi về Việt Nam, tôi thấy sự thiếu thốn của sự giàu có. Mọi người thật bận bịu kiếm sống. Lo lắng, bực tức, lo ngại chuyện mình, chuyện người khác- cũng là để lo sống cho mình. "Thật nặng nề, mệt mỏi." - tôi nghĩ.
Cuộc sống khó khăn khiến họ nhỏ nhoi. Như thế thì còn đâu là phát triển tâm với cả hồn nữa.
Vậy thế mà vẫn có nhiều điều ở Việt Nam làm tôi cảm động. Những người tốt, dù nghèo khổ, lại có đầy tầm hồn.
"Nếu không có tiền, không có học, sao họ lại có thể rộng lượng đến thế?"- người Mỹ chắc băn khoăn. Người Việt họ hàng yêu thương nhau, sống vì nhau và thật sâu sắc. Sống như thế mới đáng sống chứ.
Bên Mỹ thì bánh mỳ đâu thiếu, nếu chăm chỉ kiếm ăn là có bữa tối. Không chăm thì nhịn. Vậy nên yên tâm, không ai phải nhường nhịn, chia sẻ gì hết. Bình đẳng cơ hội mà. . . . . .
Hôm nay tôi trích nửa phần đầu bài viết của một thiếu nữ có thời gian sống ở nước ngoài ngay từ nhỏ và "có lẽ" nhận thức của cô ta hình thành từ lúc qua Mỹ năm 14 tuổi, ít nhất có 4 quốc gia mà cô đã gần gũi: Nga, Ukraina, Việt Nam và Mỹ, như thể ẩn trong đó là sự so sánh giữa giàu và nghèo mà tựa bài trong trang web VTC news đặt là: "Nữ học sinh Việt kể cuộc phiêu lưu tâm hồn".
Thật may mắn biết được những suy nghĩ của một người trẻ tuổi đã trải qua vài nước và viết ra những cảm nhận riêng tư của mình tại lúc này, thử điểm lại cô đã từng sống, lớn lên, đùa nghịch, du lịch, vui chơi và học tập . . . khá là đầy đủ, duy cái chính là cô đã từng đi làm chưa!!!??? Khi đi làm rồi thì một "thế giới quan" mới chắc sẽ ít nhiều bổ sung thêm nhận thức của cô.
Tôi không tranh luận nhưng cô bảo người Việt Nam "Mọi người thật bận bịu kiếm sống. Lo lắng, bực tức,lo ngại chuyện mình, chuyện người khác- cũng là để lo sống cho mình. "Thật nặng nề, mệt mỏi." - tôi nghĩ.Cuộc sống khó khăn khiến họ nhỏ nhoi. Như thế thì còn đâu là phát triển tâm với cả hồn nữa." 
Tôi cũng chẳng phải khen hay chê người Việt mình, nhưng chắc chắn không đến nỗi bận bịu, lo lắng bực tức . . . . . đa phần họ sống nhàn nhã, đôi khi khá là rảnh rang nên trong giờ hoặc ngoài giờ làm việc hàng ăn hay hàng uống luôn đông người, năm nay Việt Nam đứng đầu Đông Nam Á về uống bia với số lượng 3 tỷ lít bia, ngoài ra còn nằm trong danh sách 25 nước uống bia "khủng khiếp" trên toàn thế giới . . . . 
Vẫn là sự ngộ nhận vốn có:
  • Có phải cứ đi xe hơi hạng sang là giàu! Mà giàu được bao lâu?
  • Có phải ở trong biệt thự là người giàu! Có ở suốt đời không?
  • Có phải ở trong nước "được gọi là giàu nhất trên thế giới" thì mọi người đều giàu hết!
  • Còn nghèo ngày hôm nay thì mai sau sẽ "giàu"!
  •  . . . . . 
Và cũng xin cám ơn cô đã chúc mọi người ở cuối bài viết: "Mong sao các bạn cũng sẽ phiêu lưu thật xa, cho dù là kiểu Mỹ hay kiểu Việt. Chúc các bạn kiếm thật nhiều tiền và luôn tự hào về mình"."

No comments:

Post a Comment