Saturday, January 11, 2014

"Thơ cóc" tự thuật ngày xuân



Rồi mùa xuân mới đang về nữa,
Thấm thoát thoi đưa năm mươi sáu tuổi!
Nhìn lại tuổi đời đã bước qua,
Những mùa xuân qua bao thay đổi.
Mười lăm năm đầu nhiều hạnh phúc,
Ấn tượng tuổi thơ thật hiền hòa.
Sum vầy quây quần bên nồi bánh,
Háo hức lăng xăng chờ bếp nguội . . . 
Phân ly xuất hiện là thường tình!
Mái ấm mỗi người mải tạo lập,
Rồi ngày buồn nhất đã phải đến,
Khi hai lăm tuổi, cha "khuất núi"!
Mẹ còn ở lại niềm an ủi.
Mười bảy năm nữa qua chóng vánh  . . .
Mẹ nối gót cha khi tôi tuổi bốn mươi hai.
Sau mười năm nữa người anh cả,
Vĩnh viễn xuôi tay tận trời Tây!
Chỉ hai năm sau người anh kế (cả)
Chưa vợ, tuổi già lại bệnh luôn,
An phận ra đi bàn tay trắng!
Đời người vô vị mới làm sao!
Ngoảnh lại em gái út  ngoài năm mươi,
Anh em già cả đã đến nơi,
Vui mừng gặp nhau ngày đầu xuân
Con cháu góp phần "tăng dân số"
Chụp hình lưu niệm ngày đầu năm,
Xem ra tổng cộng gần ba mươi (người)


No comments:

Post a Comment