Sunday, July 21, 2013

Thầy và trò


Người Thầy giỏi thì hầu như không có một "trò" nào! người Thầy vốn dĩ chỉ là "phương tiện" chỉ dẫn cho "trò" (ví người Thầy như người chèo đò đưa khách sang sông); ngày xưa Phật nói với đệ tử: "kia là mặt trăng, nhìn theo ngón tay ta mà thấy. Nhưng đừng quên: ngón tay ta không phải là trăng".
Ông Thầy giỏi thì không có "trò", vì ông đã giúp "trò" không cần mình nữa, ở Thiên Đức Sung Phù sách của Trang tử có viết: Vô Chỉ nói chuyện với Lão Đam:
Khổng- Khưu (Khổng tử) hình như chưa phải là bậc chí nhân! ông ta dạy làm gì mà đông học trò thế? Ông lại còn mong được tăm tiếng về những cái học kỳ dị huyễn hoặc, vậy chứ ông không biết rằng đối với bậc chí nhân, đó tòan là những gông cùm cho mình ư? 
Lại nói về "trò" thì có câu: không thầy đố mày làm nên, thâm ý thì luôn nhắc "trò" luôn phải nhớ ơn Thầy! nhưng trong sự nghiệp học tập và làm việc sau này thì "từng lúc" phải "quên thầy" (không nhiễu) thì mới đạt được thành quả cao hơn và chí thú trong công việc, quên Thầy là quên đi con đò, ngón tay của Phật . . . 
Mà lại có câu: kính Thầy mới được làm Thầy, do đó nhiều "trò" giỏi thì sau này lại trở thành Thầy, viết tiếp câu trả lời của Lão Đam: Lão Đam nói:
Sao ông không bảo thẳng cho ông ta biết rằng Sống và Chết đều là cùng một lẽ, nên và chẳng nên đều cùng là một việc, hầu mở gông cùm cho ông ta có được không?
Vô Chỉ nói:
Trời đã hành tội ông ta, gỡ ra sao được!

Âu cũng là luật "Nhân Quả"

No comments:

Post a Comment