Là biết xấu hổ, không phải vì thua kém tiền bạc, vật chất với mọi người, mà xấu hổ vì những điều xằng bậy đã gây ra, xấu hổ vì công việc mình không đạt được.
Trích Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỉ của Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ
1) Có địa vị mà lời ăn tiếng nói không
xứng đáng.
2) Lời ăn tiếng nói xứng đáng mà hành động
không xứng đáng.
3) Đã có đức độ rồi lại làm mất đức độ.
4) Trị dân mà dân bỏ ra đi.
5) Người khác trị dân cũng có phương tiện
như mình mà lại thâu lượm được kết quả gấp đôi.Còn về chuyện cười thì có câu chuyện sau:
Sau một đêm la cà khắp các quán rượu, ông chồng trở về nhà vào sáng sớm. Bà vợ vừa thấy ông liền sụt sịt, khóc lóc, kể lể:
- Sao ông đành lòng đi cả đêm, bỏ mặc tôi ở nhà một mình. Lỡ tôi đau tim, chết đột ngột thì sao?
- Này bà, suốt ba mươi năm nay, bà nói dối tôi bằng câu nói ấy mà không thấy xấu hổ à?!
No comments:
Post a Comment