Saturday, July 27, 2013

Người ta muốn gì

 
Lời bài nhạc Tôi muốn của nhạc sĩ Lê Hựu Hà:
"Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
Tôi muốn sống như loài hoa hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ưu phiền

Tôi muốn mọi người biết thương nhau
Không oán ghét không gây hận sầu
Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau
Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu...

Em có thấy hoa kia mới nở

Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời
Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi
Giờ đâu còn tìm được nét vui...

Tôi muốn thành loài thú đi hoang
Tôi muốn sống như loài chim ngàn
Tôi muốn cười vào những khoe khoang
Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn..."

Mạn phép trích dẫn lời bản nhạc "tôi muốn" của nhạc sĩ Lê Hựu Hà chỉ để lấy "cảm hứng" của nhạc sĩ, mà thực ra người ta còn muốn nhiều hơn trong bản nhạc, có thể tóm gọn là người ta muốn "tất tần tật" (nếu được!). Muốn là một chuyện, còn được hay không thì . . ."hên, xui"!
Nhiều lần trong lớp học, có dịp là tôi hỏi các Sinh viên:
"Các em sau này có muốn giàu có không?"
Đa phần trong một lớp (từ 20 đến 30 sinh viên), thì chỉ một hoặc hai sinh viên trả lời là: Muốn giàu, cá biệt có lớp không ai "muốn giàu có" . . .ít nhiều cũng phản ánh thực trạng trong xã hội: số người giàu vẫn ít hơn.
Lại có một Giáo sư trong lúc tán gẫu với đồng nghiệp, phát biểu:
"Tại sao nhà nước không khuyến khích các nhà giàu, giới trí thức, bác học . . .lấy nhiều vợ và sẽ có nhiều con, để đất nước có nhiều nhân tài (do di truyền) dẫn đến dân giàu nước mạnh . . ."
Chưa thấy giàu đâu, nhưng không lấy đâu ra công nhân và thợ . . .để làm việc, lúc đó: thừa Thầy thiếu Thợ! đúng nghĩa . . .đó cũng chỉ là mong muốn "không tưởng" vậy! 

No comments:

Post a Comment