Friday, November 14, 2014

Cho và nhận



Cho ai một "cái gì" thì cốt nhất là từ tấm lòng! Nói thế thì thuộc về "lý thuyết" quá! Thực tế có những trường hợp người cho đi có cảm giác là bị "bắt buộc", nhưng đương nhiên vẻ mặt bên ngoài thì phải "tươi cười". . . . . .
Tuy nhiên với những người thật tình "không có năng lực" để "cho"(bản thân còn quá thiếu thốn. . . . . ) thì "đúng ra" không nên phải ráng cho ai cái gì cả; thế là có tấm lòng rồi!
Đa phần những người đã có ý định cho ai cái gì đó thường có cảm tưởng đó là nghĩa vụ nên dễ dẫn đến có cảm giác bị "bắt buộc" là những người hầu như đều có năng lực "để cho"; vấn đề lúc này là phải suy nghĩ: "cho cái gì đây?":
- Có người đi hỏi dò những người thân quen của chính họ và của người sẽ "được cho", xem họ sẽ tư vấn một số thông tin để tìm ra "vật" muốn cho.
- Đơn giản hơn; ai cho "cái gì" thì mình cũng cho giống thế!
- Lại có người mạnh dạn hỏi thẳng người "được cho" thích "cái gì"! . . . . . .
 . . . . . . . . . . . . . .
Là người được cho thì thế nào!?
Một lời nói động viên, một dòng chữ ghi lại những tình cảm thân thương đã là những "vật" vô giá(!) . . . . . . . 
Tuy nhiên ngày nay với người nhận thì "trước sau như một"(không "phê bình" gì về "vật" được cho vì "cám ơn còn chưa đủ!"), khổ nỗi chính người thân của người được cho lại là người có ý kiến nhiều nhất; phân tích, suy bì, phê bình thiệt hơn . . . . . . .do vậy dẫn đến người cho lẫn người nhận phải "lén lút" . . . . . dẫn đến sự nhạy cảm của "xã hội" xem đó lại là một hành động "xấu"!
Cho phải ngó trước ngó sau!
Nhận thì như lén lút, sau đó về nhà phải giấu đi không cho ai biết!
Ôi! cho và nhận cốt ở tấm lòng!!!!

No comments:

Post a Comment